Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

Thơ TRẦN NGỌC TUẤN

TRẦN NGỌC TUẤN

Ngộ

Núi tự núi, sông tự sông
Mùa xuân miên viễn cõi lòng vô biên
Hốt nhiên gặp ánh mắt thiền
Chân tâm bừng ngộ giữa miền vô ngôn

 

Mải mê lên núi tìm trầm
Có hay trầm ở trong tâm yên bình
Mải mê trong cõi hư vinh
Một hôm đất gọi giật mình trắng tay

4 nhận xét: