Thơ
VŨ DUY CHU
Hà Nội
Những quán nước chè viả hè
Đã có mắt nhìn Liêu xiêu một câu thơ…
Quán nước chè
Băng ghế gỗ cập kênh
Mùi điếu cày hăng hăng
Chén da lươn nghi ngút hương chè Thái Nguyên
Những tờ một nghìn nhầu nát
Khách qua đường lạ quen
Ngồi đồng hay ghé vào chốc lát.
Quán nước chè
Bà chủ quán ghi số đề
Thông tấn xã vỉa hè
Bí sử thâm cung vanh vách
Cơ cấu đại hội nọ kia, ghế nhỏ, ghế to chức tước
Xả van ngôn ngữ bụi bặm Hà thành
Nghìn câu chuyện tiếu lâm chính khách
Dân kinh kỳ có khác
Nghiện luận bàn thế sự Đông Tây
Bác xích lô bàn chuyện lò phản ứng hạt nhân Iran
Quên bác gái cơn bão giá tương cà mắm ớt
Thời mở cửa, thời kinh tế thị trường cơn lốc
Kệ nhà hàng khách sạn năm sao
Tây ba lô vỉa hè mãn nhãn những vại bia hơi
Lo chi bản sắc hòa tan
Nhập từ xe hơi siêu khủng, siêu sang cho đến cái tăm tre Trung Quốc.
Rầm rộ những đợt ra quân
Lập lại kỷ cương, thành phố sạch và xanh… nghị quyết
Tự vệ, công an dọn dẹp lòng lề đường
Buôn gánh bán bưng
Những quán nước chè
Cứ như chưa bao giờ bị xua đuổi.
Thủ đô mình đã rộng nhất thế giới
Thôi thì cứ vui bao la
Cứ mơ ngày tráng lệ nguy nga
Nhưng bây giờ
Nhọc nhằn vỉa hè, bến tàu, bến xe
Những quán nước chè…
V.D.C
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét