Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Người Nhật

VŨ DUY CHU


Ô tô, xe máy chạy trên đường
Tivi, máy vi tính, đồng hồ đeo tay…
Và bao nhiêu tiện nghi chúng ta dùng hàng ngày
Được làm ra từ bàn tay người Nhật


Còn chúng ta
Chỉ có một thứ mấy chục năm nay không phải nhập
Và còn dư để xuất
Được làm ra từ lớp nông dân nghèo khổ nhất
Ấy là hạt gạo em ơi!


Chúng ta khen người Nhật từ lâu lắm rồi
Mọi lời khen dường như đã cũ mèm mà vẫn chưa đủ
Người Nhật hứng trọn hai quả bom nguyên tử
Mang nỗi nhục của kẻ bại trận
Đất đai lô nhô giữa đại dương lúc nào cũng sẵn sàng nổi giận
Không khoáng sản tài nguyên
Bài học người lớn thấm vào máu xương
Để dạy cho trẻ em
Không có nỗi nhục nào lớn hơn nỗi nhục nghèo đói


Bây giờ người Nhật chinh phục thế giới
Bằng những sản phẩm trí tuệ cao
Bao nhiêu kẻ bẽ bàng “người ghét, của yêu”
Bao nhiêu thảm đỏ trải ra mời đầu tư từ nước Nhật



Ta hỏi vì sao?
Vì sao có nước Nhật thần kỳ
Mấy chục năm sau chiến tranh đã trở thành cường quốc
Hãy nhìn cách người Nhật cúi đầu chào nhau khuôn phép
Chính phủ mặc bảo hộ lao động đi cứu trợ động đất
Thủ tướng cúi gập người xin lỗi nhân dân
Không làm tròn trách nhiệm thì từ chức
Nhân dân Nhật không cần nghe
Những cuộc họp kiểm điểm rút kinh nghiệm sâu sắc



Động đất sóng thần, rò rỉ hạt nhân, hàng vạn người chết
Những kẻ cách xa nghìn dặm hoảng hốt
Tưởng tượng ra cảnh con người dẫm đạp lên nhau
Tranh giành cướp bóc
Còn người Nhật thì không
Họ lặng lẽ xếp hàng trong mưa tuyết
Nhận một cái bánh mì, một ca nước sôi…



Người Nhật chỉ có một bí quyết duy nhất em ơi
Đó là họ không bao giờ tự huyễn hoặc mình
Và không bao giờ hoang tưởng.

Sài Gòn, 24.3.2011
VDC

1 nhận xét:

  1. Bài thơ của bác Vũ Duy Chu rất hay, sâu sắc. Nói khéo quá nhưng mà giống như nói thẳng vào mặt! Những điều tưởng như bình thường của người Nhật ấy, cả thế giới nể phục. Còn ta thì.. nể sợ. Sợ , ngán lắm , là bởi vì các quan ta không làm được. Bài học về huyễn hoặc và hoang tưởng này có lẽ không phải ta không thấy, nhưng để khắc phục nó thì khó lắm bác Chu à, chỉ dân khắc phục thôi thì chả ăn thua . Nói dại, Ông Trời thử mà cho đất VN động một góc chút xíu coi, rồi thì sẽ thấy hết ráo hà . Thấy nước Nhật mà thương .. cho dân mình quá . Nhưng biết làm sao được , dân chỉ là con (dân) thôi!!

    Trả lờiXóa