CƯỜI RUỒI
Ba ông bạn thân rủ nhau ra quán bia. Chuyện cà kê hồi lâu, bỗng chuyển đề tài sang phụ nữ.
Ông thứ nhất phát biểu:
- Trên đời này có nhiều loại phụ nữ lắm.
Ông thứ hai thêm:
Ông thứ ba mơ màng:
- Chẳng hạn như loại phụ nữ ngây thơ. Tâm hồn của họ mới tươi tắn làm sao. Gần họ, mình luôn cảm thấy trẻ ra hàng chục tuổi.
- Còn loại thông minh, cậu bảo không thú vị à? Trí tuệ của họ mới sáng láng làm sao! Tớ cam đoan khi trò chuyện với họ thì cả ngày cũng không dứt ra được.
- Tớ thích loại huyền bí hơn. Họ ít nói, nhưng nửa lời của họ đủ cho mình ngẫm nghĩ và sung sướng trong cả tháng.
- Thế còn loại hồn nhiên? Các cậu nên nhớ rằng loại này bao giờ cũng tốt bụng, hay thương người. Với lại, hồn nhiên thường đi kèm với xinh đẹp, khỏe mạnh. Giống như một thứ trái ngon tươi rói trên cành…
- Thế còn loại nhõng nhẽo chả hay à? Đồng ý là các em loại này hay gây rắc rối, nhưng rắc rối cũng có chất thơ của nó chứ? Không hiểu các cậu thế nào, chứ còn tớ, càng có tuổi, tớ càng cảm thấy thiếu cái chất thơ ấy đấy…
Chuyện còn nở như cơm vàng cho tới lúc… hết tiền. Ba ông ngà ngà say, lẳng lặng ngồi lườm đống ly rỗng ngổn ngang trên bàn. Bất chợt một ông lại vỗ đùi kêu to:
- Chết chửa! Còn một loại nữa…
- Loại nào, loại nào?
- Loại này… loại này… đắng lắm, không nuốt nổi! Đã thế, nó cứ dính chặt với mình suốt đời! Tí nữa các cậu về nhà, đầu bù tóc rối, quần áo xốc xếch, chân nọ đá chân kia, mồm thở ra toàn hơi men… các cậu sẽ biết nó.
Hai ông còn lại chợt hiểu ra, rùng mình ớn lạnh.
C.R
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét