Lời đầu tiên, tôi xin cảm ơn chị Cả. Đúng theo tinh thần của cái tên, chị luôn là người đọc bản thảo của tôi đầu tiên, phản hồi mau lẹ nhất. Chị Cả với bản tính thẳng thắn của mình đã không nhân nhượng nã cho tôi những phát đau điếng/và tôi hình dung, khi đọc bản thảo của tôi, chị luôn dứ dứ cây kéo trong tay, vừa thấy một chữ thừa thò ra là chị cắt phăng. Nhờ cây kéo sắc của chị mà chữ nghĩa tôi trở nên chỉnh tề, tươm tất hơn. Với năng lượng chữ dồi dào, khả năng diễn đạt tinh tế hiếm có, tôi không hiểu sao chị Cả lại không làm nhà văn, cũng không đầu quân làm biên tập cho một nhà xuất bản nào. Tài năng ấy mà không cống hiến cho văn chương, thật quá lãng phí.
Tôi xin cảm ơn giáo sư Nguyễn, người hiệu đính giúp tôi những diễn giải triết học cả Đông lẫn Tây, mà trong cuốn sách này tôi nhiều lần đề cập đến dưới hình thức đối thoại giữa hai nhân vật chàng và nàng. Óc hài hước của giáo sư Nguyễn đã làm cho những mẩu đối thoại trở nên nhẹ nhõm và duyên dáng hơn so với bản nháp ban đầu rất nhiều.
Tôi xin cảm ơn nhà phê bình Hà Mã. Nếu trong một quán bia, bạn thấy ai hay đi vào toilet nhiều lần, mà lần nào trở ra đầu tóc cũng sũng nước thì rất có thể đó là Hà Mã, ông vào đó nhưng không phải để xả, mà nhúng đầu vào xô nước rồi cứ thế đi ra. Hà Mã có những cơn nóng trong đầu quái lạ, và giải nhiệt bằng cách nhúng ngập đầu vào nước. Mặc dù không đọc trực tiếp từ bản thảo của tôi, nhưng nhà phê bình Hà Mã luôn dành cho tôi những cuộc trò chuyện thú vị, từ những cuộc trò chuyện này, những ý tưởng mới nhú lẹt đẹt của tôi chợt vụt lớn lên như được tưới tắm bởi một thứ dung dịch lạ.
Trong những khi bế tắc, mất phương hướng, tôi thường trò chuyện với Kun - một độc giả dễ mến nhất của tôi. Nhưng xin nói ngay, Kun không phải là người đề cao tôi bậc nhất. Thần tượng văn chương của Kun là Milan Kundera (cái tên Kun là từ Kundera đấy). Tôi cũng là người thích Kundera, nhưng say thì không bằng một góc Kun. Vả lại, ở Kun có những đặc tính rất quái, khiến tôi luôn cảm thấy kích thích. Chẳng hạn Kun luôn đọc Kundera khi ở Hà Nội/ chỉ khi nào ở Hà Nội Kun mới đọc Kundera. Những cuốn tiểu thuyết hay nhất Kun cũng đọc ở Hà Nội. Tập bản thảo của tôi Kun cũng đọc ở Hà Nội/ và rất nhẹ nhàng, Kun đã mách nước cho tôi thoát ra những bế tắc một cách ngoạn mục.
Tiểu thuyết có một chương viết về các loài cá biển, nếu bạn đọc cảm thấy thích thú, thì thì tôi rất lấy làm cảm kích và tôi xin gởi lời cảm ơn đến tiến sĩ Đào - một nhà hải dương học trẻ tuổi, nhưng kiến thức sâu rộng và trải nghiệm biển đảo tuyệt vời. Chính cuộc gặp gỡ tình cờ với tiến sĩ Đào tại eo biển Rạng đã khiến tôi quyết định nên dành hẳn một chương viết về cá biển. Nhân đây tôi cũng xin cảm ơn bác Dâu - người đã nướng món cá hồng biển ngon tuyệt. Suốt tháng ở biển Rạng, ngày nào tôi cũng ăn vài con cá hồng biển nướng, mà ngày nào cũng thấy thèm thuồng/ tôi biết bác Dậu đã chọn cho chúng tôi những con cá hồng biển tươi ngon nhất, nướng nó có lẽ không chỉ bằng bí quyết, mà còn bằng tình yêu. Nhờ món cá hồng biển nướng của bác Dậu, mà tôi đã bơi qua chương biển một cách đầy hứng khởi.
Xin cảm ơn Mr Jack - người đã hiệu đính phần từ ngữ tiếng Anh/ và giáo sư Hà đã hiệu đính phần từ ngữ tiếng Pháp.
Tôi xin cảm ơn đạo diễn Vũ đã gửi đầy đủ vé mời xem những bộ phim hay nhất trong thời gian qua/ đạo diễn Vũ cũng là người gửi tặng tôi những đĩa phim hay nhất được chuyển thể từ tiểu thuyết lừng danh nhất. Tôi kính phục đạo diễn Fracois Girard đã làm phim từ cuốn tiểu thuyết Silk (Lụa) của nhà văn Alessandro Baricco/ tôi không nghĩ đây là cuốn tiểu thuyết có thể chuyển thể thành phim. Tôi cũng hi vọng một ai đó sẽ làm phim từ cuốn tiểu thuyết của tôi, mặc dù tôi chủ trương viết tiểu thuyết không để phục vụ cho phim. Đạo diễn Vũ hứa sẽ làm phim từ cuốn sách này/ tôi cho đây là một vinh dự.
Xin cảm ơn John - thầy giáo thể dục của tôi. Từ khi được John hướng dẫn, tôi biết mình đã sai nhiều chỗ. Trước đây tôi thường chạy bộ, nhưng bây giờ tôi biết chạy bộ không thôi chưa đủ mà còn cần thêm những động tác nhào lộn/ hoặc trồng cây chuối. Nói chung, khi đã thuần thục một món thì nên triển khai thêm vài món. John đã cho tôi nhận thức một điều quan trọng: tránh lặp đi lặp lại mãi cái gì đã quen. Điều này không chỉ có ý nghĩa trong thể thao mà còn trong văn chương.
Xin cảm ơn EM. Tôi muốn viết hoa chữ EM. EM là người phụ nữ xinh đẹp và dịu dàng mà Thượng đế đã trao tặng cho tôi. “Người đàn ông của em”- EM luôn gọi tôi như thế. Có lẽ cho đến khi chết, tôi cũng không thể lý giải vì sao một người xinh đẹp, thông minh, giàu sang như EM lại tình nguyện yêu tôi - một nhà văn quèn. EM không chỉ là chỗ dựa tinh thần, mà còn là nhà tài trợ của tôi. Chính EM là người thuê John (vốn là thầy dạy thể dục cho em khi em tham gia Bước nhảy hoàn vũ) dạy thể dục cho tôi/ đưa tôi đến làm quen với đạo diễn Việt kiều Vũ/ mời Jack hiệu đính tiếng Anh/ thuê giáo sư Hà hiệu đính tiếng Pháp. EM thích biển và cá biển/ Kun là người được EM tặng vé máy bay nếu muốn ra Hà Nội đọc tiểu thuyết/ nhà phê bình Hà Mã là nhân viên cũ của bố EM/ giáo sư Nguyễn là người từng theo đuổi EM, bại trận thì theo đuổi triết học/ chỉ có chị Cả là EM không quen, mà tôi cũng chưa một lần gặp mặt.
Chị Cả là một nick name trên mạng/ mà thú thật tôi cũng không biết chị có phải là chị hay không?
Để cuốn sách này được đến tay bạn đọc, tôi cũng xin cảm ơn…
T.N.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét