Thứ Năm, 8 tháng 3, 2012

VÍ VON

(Thư giãn)

CƯỜI RUỒI

          Ông nọ vớ phải bà vợ già, nên luôn tìm cách trốn đi… “ăn phở”. Mỗi lần như vậy lại đắc ý về khoe với bạn bè. Không kể lể dài dòng, chỉ thì thầm vào tai bạn mấy câu rồi rụt đầu tặc lưỡi:
          - Trắng như ngó cần!
          - Ngon như khúc giò!
          - Thơm như múi mít!
          Vân vân…
          Bạn bè nghe nhiều, đâm thuộc cái lối ví von giàu hình ảnh ấy của ông.
          Bẵng đi một dạo không thấy ông nọ khoe gì nữa. Lại thấy mặt mày ủ rũ, đi đứng vật vờ, ngồi đâu cũng ngáp ngắn ngáp dài chảy cả nước miếng. Bạn bè lấy làm lạ, hỏi:
          - Sao độ này không còn trắng, thơm, ngon gì nữa?
          Ông nọ thều thào:
          - Thõng như quả mướp!
          Mọi người ngơ ngác nhìn nhau đoán già đoán non. Mãi sau mới té ngửa: hóa ra ông nọ bị bà vợ già bắt quả tớm trò ăn vụng, bèn tìm cách giữ rịt ông ở nhà…
          Một người tò mò hỏi vui:
          - Thế còn cái của bác?
          - Như con giun chết! - Ông nọ ngao ngán đáp.
                                                                                                         C.R.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét