Nhà văn TRẦN HOÀI DƯƠNG |
Chiều chủ nhật, 8-5-2011, mình nhận được tin anh Trần Hoài Dương đã mất.
Anh Dương mất tại nhà riêng ở đường Thích Quảng Đức (Sài Gòn), đâu như vào đêm thứ 6 ngày 6 - 5, nhưng đến trưa ngày chủ nhật, 8 - 5, mọi người mới biết.
Cả buổi chiều mình nhắn tin, gọi điện cho một số người là bạn mình và cũng là bạn anh Dương, vẫn không hết bàng hoàng.
Trần Nhã Thụy giục mình viết ngay mấy dòng về Trần Hoài Dương cho báo Tuổi Trẻ ra ngày hôm sau. Và đây là những dòng đầu tiên mình viết về anh Dương, sau khi anh mất:
Có lẽ chỉ có một người duy nhất không thừa nhận Trần Hoài Dương là nhà văn viết cho thiếu nhi. Người ấy lại chính là… ông - Trần Hoài Dương, tác giả của những Cuộc phiêu lưu của những con chữ, Bên ngoài mái trường, Những ngôi sao trong mưa, Cô bé mảnh khảnh, Miền xanh thẳm…
Một lần đến thăm ông, chỉ có hai anh em ngồi nói chuyện, đến một đoạn bỗng nhiên ông hỏi dồn: “Ông bảo mình viết cái này mà là dành cho thiếu nhi à, cái này mà là dành cho thiếu nhi à? Lại còn cái này, cái này nữa? Không, mình không phải là nhà văn viết cho thiếu nhi”. Tôi ngẫm lại và thấy ít nhiều ông có lý. Đời văn của ông, bên cạnh những trang tuyệt vời ngây thơ trong sáng, còn có không ít những trang mặc dù vẫn kể chuyện những cô bé những cậu bé, những hoàng tử những công chúa, những bông hoa những chiếc lá, những con vật nuôi hay lũ côn trùng tí xíu… nhưng không hề trẻ con chút nào. Những trang ấy người lớn đọc và thấm thía.
Trần Hoài Dương là người cực đoan. Cực đoan trong cách nhìn nhận mình. Cực đoan trong nghệ thuật. Một bức minh họa đẹp vẽ chú sâu cuộn mình êm ấm trong chiếc lá được ông nâng niu gìn giữ trong nhiều năm, thỉnh thoảng lại giở ra khoe bạn bè rưng rưng cảm động, nhưng một câu văn dở có thể khiến ông sổ toẹt cả một cuốn sách, thậm chí một tác giả. Nhưng thái độ cực đoan đáng kính trọng nhất ở ông, đó là sự khinh bỉ sâu sắc những thói tật xấu xa, bẩn thỉu ở con người.
8-5-2011
T.Đ.T
Anh Tien oi,em ve cho bac duong duoc mot cai chan dung -muc tau, tren giay-.cos y dinh chuyen thanh son dau roi tang bac ay ma khong kip.buon qua.
Trả lờiXóaem dang nuoi y do , ve anh mot cai ma chua bat tay vao ve duoc.
@Tô Chiêm: Cảm ơn Chiêm. Ra Hà Nội lần này cafe nhé? Ở cái phố gì, hình như Triệu Việt Vương, có cả dãy cafe vỉa hè ấy nhỉ?
Trả lờiXóaHôm ở Hn, gặp nhà văn tại NXB KĐ, vậy mà...Buồn thật! Thêm một nhà văn tâm huyết với thiếu nhi đã...đi xa. Cầu mong hương hồn nhà văn sớm siêu thăng ở cõi niết bàn.(THV)
Trả lờiXóa