Chùm thơ của HÀ PHẠM PHÚ
Thành phố cổ tích
Theo gió lang thang
Theo nắng mơ màng
Dốc lên cổ thành
Praha mùa vàng
Đá cũ đường xưa
Người dưng người xa
Dưới chân nhà thờ
Hồn chuông ngân nga
Mây trắng trời trong
Sông xanh bóng hồng
Cây cầu Tình nhân
Ai yêu ai không
Bất chợt bạch dương
Bất chợt sương buông
Cổ thụ trong vườn
Mầm non dọc đường
Kìa ai như em
Nụ cười hoa niên
Mình như cánh chim
Hòa vào thiên nhiên…
Những nhà thơ Czech
Tôi gặp các nhà thơ Czech
những Jan Neruđa, Jaroslav Seifert
trong góc nhỏ công viên
bên thềm nhà thờ lộng lẫy
nơi quảng trường
chàng sinh viên tự mình đốt cháy
Trái tim mình thành lửa- nhân- dân
nung chảy những bức tượng thánh nhân
đúc nên những hình tượng Mới
những tinh cầu sáng chói
những loài hoa bạt ngàn vô danh…
Thành phố nhiều phen
đòi
thi sĩ dấn thân
Thi sĩ lấy Thơ
làm ngọn cờ
xung trận
treo trên dinh Tổng thống
treo cửa quán bia bên quảng trường gió lộng
phất lên những người lính xuống đường
những câu thơ như câu hát ngày thường
kết nối bàn tay giăng vòng trái đất
như mẩu bánh mì, như ngụm nước mát
như bài kinh cầu nguyện tự do…
Ôi, Praha thành phố các nhà thơ
Cổ tích như Thơ
Hiện đại như Thơ…
Đối thoại với J. Seifert
Nếu chỉ có đá xám
- Thơ sẽ làm rêu phủ kín
Nếu chỉ có cát khô
- Thơ sẽ làm xương rồng gai nhọn
Trong trận đại hồng thủy
- Thơ sẽ làm con thuyền
chở hạt giống mùa sau
- Nhà thơ ơi! Hãy biến nỗi đau
Thành hồn cây
đem màu xanh gieo vãi…
Đêm Libus
Libus dường như đã ngủ say
Tôi nằm nhìn lên trời vẫn thấy chim bay
Thấy những vòm cây tỏa sáng
Những vạt cỏ thật rộng
Những con đường thật dài
Nối phía Đông và phía Tây
Rồi tôi nhẹ chìm vào giấc mộng
Trong mơ nghe thấy
Tiếng vỗ cánh
rất đầy của ánh sáng…
H.P.P
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét