NGUYỄN VŨ TIỀM
Nhiều năm qua, tôi chứng kiến ở nhiều nơi và nghe kể về những vụ nông dân bị mất đất, đi khiếu kiện, cùng những vụ cưỡng chế… rất đau lòng. Lắng nghe người dân phản ánh thì đa số những cuộc thu hồi đất đai, những quan chức liên quan đều có những món lợi riêng không nhỏ chờ sẵn. Hộ nông dân được đền bù một số tiền, họ chi tiêu vung phí chả mấy mà trắng tay, con em họ phải ra thành phố làm thuê với giá rẻ mạt. Họ bị đẩy vào bế tắc cùng cực không lối thoát. Quan chức thì giàu lên rất nhanh. Thì cứ nhìn vào các quan chức mà xem, lương tháng họ được bao nhiêu mà cửa nhà xe cộ đất đai, mua sắm đủ thứ … Bao nhiêu lần Đảng và Nhà Nước kêu gọi kê khai tài sản nhưng có triển khai được đâu.
Vụ Tiên Lãng là trường hợp “giọt nước tràn ly”, một tổn thất lớn.
Tôi cảm xúc viết mấy dòng lục bát quê mùa, năm hết Tết đến xin chia sẻ với bà con nông dân trong vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng. Viết đến đây mà rơi nước mắt nghĩ đến những người không có Tết.
BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG ĐÓ SAO?
Đắp đê, ngăn biển, khơi đầm
Mồ hôi nước mắt mấy tầng đất sâu
Khi mờ sáng, lúc đêm thâu
Ngập trong bùn đất dãi dầu nắng mưa
Dầm trong nước mặn đồng chua
Bao năm vật lộn thắng thua với trời.
Chỉ mong góp với cuộc đời
Con tôm hạt thóc nổi trôi nhọc nhằn
Chỉ mong góp với đồng bằng
Một trang chua mặn thành trang mỡ màu.
Chỉ mong thoát cảnh cơ cầu
Đẹp giàu Tiên Lãng là điều ước ao.
Vậy mà không hiểu vì sao
Người nông dân phải lao đao cùng đường
Bàn tay cày cuốc khơi mương
Phải tìm thuốc nổ làm phương cứu mình
Chế lấy súng, tạo ra mìn
Hỡi ôi cốt nhục chi tình hại nhau.
Ai thả lưới, ai giăng câu
Để gây nên cảnh thương đau tù đầy?
TP. Hồ Chí Minh giáp Tết Nhâm Thìn
NVT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét